Theo HLV Erik ten Hag, Man Utd chơi thứ bóng đá hay nhất khi có tiền đạo Anthony Martial trong đội hình. “Bạn nói tôi bảo vệ Martial, nhưng các thông số cho thấy cậu ấy đạt hiệu suất ghi bàn tốt nhất. Điều đó cho thấy tầm quan trọng của Martial đối với đội bóng”.
Martial chỉ cần 3 trận từ khi trở lại sau chấn thương để thuyết phục những ai khó tính nhất. Đóng góp của cựu sao AS Monaco là không phải bàn cãi. Dù vậy, “Quỷ đỏ” khó có thể trông cậy vào tiền đạo sinh năm 1995 trong một mùa giải kéo dài.
Dấu ấn Martial
Trong chiến thắng 2-0 trước Everton hôm 8/4, Martial vào sân từ ghế dự bị, nhận đường chuyền từ Marcus Rashford để ghi bàn. Mặc dù chơi ít hơn 800 phút so với cả đội trong cả mùa, Martial là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ 3 cho MU, sau Rashford và Bruno Fernandes. Cầu thủ người Pháp chạm mốc bàn thứ 7 trước Everton.
Martial đạt hiệu suất 0,79 bàn mỗi trận, cao hơn cả Rashford với 0,71 bàn mỗi trận. Cứ 135 phút, Martial lại có một bàn ở giải đấu số một nước Anh. Thành tích này hơn Rashford với trung bình 159 phút một bàn. Trong lần đá chính hiếm hoi trước Sevilla, tiền đạo 27 tuổi tiếp tục để lại dấu ấn.
Khả năng di chuyển, chuyền bóng và liên kết lối chơi tốt với đồng đội giúp Martial trở thành mũi nhọn khó nắm bắt trên hàng công. Trong bàn thứ 2 của Marcel Sabitzer, Martial góp công lớn với pha kiến tạo.
Trước Nottingham Forest, pha xử lý của Martial giúp MU có bàn mở tỷ số. Martial pressing cướp bóng từ chân hậu vệ Forest, trước khi chuyền cho Bruno Fernandes. Anh cũng chạy chỗ đón đường chọc khe từ đồng đội, trước khi dứt điểm bằng chân trái. Nỗ lực cản phá của Navas vô tình đưa bóng bật ra đúng đà băng vào của Antony. Cầu thủ người Brazil không bỏ lỡ cơ hội ghi bàn vào lưới trống.
Martial rõ ràng mang tới một cách tiếp cận khác hẳn Wout Weghorst. MU không thể chạm đến vinh quang với một chân sút chỉ giỏi pressing thay vì ghi bàn. Đó là lý do khi Martial hồi phục, Weghorst lập tức bị đẩy lên ghế dự bị.
Times nhận định Martial là “số 9” hay nhất MU hiện tại. Anh đơn giản có thể thu hút hậu vệ đối phương, chạy chỗ mở ra khoảng trống cho đồng đội, biết cách phối hợp, ban bật và khi cần cũng có thể tự mình ghi bàn.
Dưới thời Ten Hag, Martial không còn thể hiện dáng vẻ lười biếng và uể oải như vài mùa trước, thay vào đó là một Martial liên tục di chuyển, tìm kiếm khoảng trống và pressing. Martial có khả năng dứt điểm tốt, không ai có thể tranh luận về điều đó. Tuy nhiên, điều khiến chân sút này không thể hiện được mình tại MU nằm ở trạng thái thể lực.
Thật vậy, Martial hiếm khi đá hết trận mùa này. HLV Erik ten Hag sử dụng tiền đạo người Pháp có chừng mực. Sức khỏe chính là rào cản lớn nhất đối với Martial.
Nghịch lý Martial
Martial là cầu thủ có năng lực nhưng rất hay dính chấn thương. Khả năng hoạt động của anh không có gì phải chê. Dù vậy, trước Forest, một lần nữa Martial không thể chơi trọn vẹn 90 phút.
Lần gần nhất ngôi sao người Pháp cán mốc chơi 90 phút trong một trận đấu là vào tháng 9/2021 và tháng 1/2021 tại Premier League. Với một đội bóng giàu tham vọng như “Quỷ đỏ”, họ khó trông chờ vào một tiền đạo thường xuyên gặp vấn đề về thể trạng như vậy.
“Ten Hag luôn lo lắng về thể lực của Martial. Cậu ấy thể hiện khá tốt mỗi khi góp mặt trên sân nhưng từ lâu không còn là chân sút chủ lực của đội bóng. Martial dường như quá dễ chấn thương”, cựu danh thủ Roy Keane nhận định trên Sky Sports.
Cá nhân HLV Ten Hag cũng khá dè chừng: “Rất khó vì còn nhiều yếu tố liên quan tới thể trạng (khi được hỏi liệu Martial có thể trở thành tiền đạo chủ lực của MU – PV). Cậu ấy có phẩm chất để chơi ở đẳng cấp cao nhất. Khi Martial sung sức, MU sẽ chơi tốt hơn. Nhưng việc để cậu ấy chơi hết trận là một rủi ro”.
MU sở hữu một “số 9” được đánh giá phù hợp, thậm chí hoàn hảo, trong sơ đồ chiến thuật của cựu HLV Ajax. Thế nhưng, họ không thể trông cậy vào cầu thủ này. Martial cho cảm giác bản thân có thể ngã xuống bất kỳ lúc nào.
Hiện tại, Martial còn hợp đồng đến hè 2024. Dù vậy, anh hưởng mức lương lên tới 250.000 bảng mỗi tuần. Với thời gian làm bạn trên giường bệnh nhiều hơn thi đấu, rõ ràng Martial chưa cho thấy giá trị tương xứng.
Chính vì thế, MU sớm theo đuổi Harry Kane và Victor Osimhen. Một trong hai tiền đạo này đủ khả năng ghi được 30 bàn trong một mùa. Bằng mọi giá, MU phải mang về một tiền đạo khác để dẫn dắt hàng công.
Sau mùa đầu tiên làm bản lề, HLV Ten Hag hiểu rằng MU phải cạnh tranh ngôi vô địch Premier League và tiến xa ở Champions League. Để làm điều đó, “Quỷ đỏ” cần có sự trang bị tốt hơn trên hàng công. Với Martial, anh hoàn toàn có thể bị loại bỏ dù năng lực được đánh giá cao.