Khi MU thua 3 trận liên tiếp trên các mặt trận, với hiệu suất phòng ngự thảm họa – lần đầu tiên thủng lưới 3 bàn trở lên trong trong 3 trận liên tiếp kể từ 1978 – Bruno Fernandes nằm trong số các cầu thủ bị chỉ trích nhiều nhất.
Chính người hâm mộ MU cũng mâu thuẫn khi đưa ra bình luận về Fernandes, người luôn căng cứng về tâm lý trong các trận đỉnh cao và bị gắn với hình ảnh ngôi sao các trận nhỏ.
Giá trị ngôi sao các trận nhỏ của Bruno Fernandes đã giải cứu MU khỏi thất bại thứ 3 liên tiếp, khi phong độ và sự ổn định của đội vẫn còn là vấn đề đáng quan tâm.
Khi được thi đấu bất đắc dĩ – Lisandro Martinez chấn thương trước giờ bóng lăn – Jonny Evans đạt mốc 200 trận đấu cho MU và thực hiện pha kiến tạo để người đội trưởng Fernandes tung cú vô lê ghi siêu phẩm.
Trong thời kỳ sa sút này, đội quân của Erik ten Hag đánh mất phong độ khó hiểu, mất phương hướng và quên mất cách giành chiến thắng. Chấn thương là một trong những nguyên nhân, nhưng vẫn còn nhiều yếu tố chủ quan khác đến từ chính đội.
Giữa nhiều áp lực, nụ cười đã xuất hiện. Ở Turf Moor, màn trình diễn rất thiếu thuyết phục về mặt bóng đá, nhưng chiến lược gia người Hà Lan không quan tâm.
“Đây là trận đấu phải thắng và chúng tôi hiểu rõ điều đó”, Ten Hag lên tiếng. “Toàn đội đã nói chuyện trên sân. Bạn có thể nhìn thấy những phẩm chất đặc biệt. Pha làm bàn tuyệt vời, đường chuyền tuyệt vời, chuyển động xuất sắc“.
MU chỉ kiểm soát bóng 38,1%, tỷ lệ thấp nhất trong các cuộc đối đầu với những đối thủ không phải nhóm “Big 6” kể từ tháng 3/2017 (36,09%, thắng Middlesbrough 3-1).
Hiệu quả đường chuyền của MU (79,9%) thấp hơn Burnley (88,4%); dứt điểm ít hơn (11, so với 12 của chủ nhà); thất thế trong các pha tranh chấp tay đôi (40,5%) lẫn tranh bóng trên không (47,8%).
Sự thực dụng cần thiết để tránh những sai lầm cơ bản như từng xảy ra trước Brighton và Bayern Munich.
Chiến thắng quan trọng
Có rất nhiều điểm đáng chú ý mà MU trải qua trong 90 phút xấu xí trước chủ nhà Burnley, đội xếp chót bảng với chỉ 1 điểm và lọt lưới trung bình 3 bàn/trận trước đó.
Sự thay đổi đáng chú ý thuộc về Ten Hag, khi ông gạt Eriksen trên băng ghế dự bị. Martial, Garnacho hay Pellistri cũng bước vào trận từ khu vực kỹ thuật.
Thay vào đó là Hannibal Mejbri với sự nhiệt tình của tuổi trẻ. Chàng trai 20 tuổi được xếp đá tiền vệ tấn công trong sơ đồ 4-2-3-1, đẩy Bruno Fernandes ra cánh phải.
Trong 3 trận thua trước đó, Bruno đều đá “số 10” và trở thành điểm yếu của đội.
Chưa tìm thấy sự linh hoạt, nhưng ít nhất MU có được sự cạnh tranh tốt hơn. Bàn thắng đến từ chính điều chỉnh của Ten Hag.
Bên cạnh đó, chiến thắng trên sân khách và giữ sạch lưới rất quan trọng. Trong triều đại Ten Hag, cũng như giai đoạn trước đó, “Quỷ đỏ” có thói quen thua các chuyến đi xa nhà.
Andre Onana đã chơi tập trung hơn, với 4 pha cản phá, cùng với may mắn nhất định để có trận thứ hai trong mùa giải giữ sạch mành lưới.
“Chiến thắng này sẽ cho chúng tôi sự tự tin? Hoàn toàn có thể. Vâng, nhưng đó chỉ là một trận thắng và thứ Ba tới là thắng lợi khác“, Erik ten Hag trút bỏ áp lực và lạc quan hướng về các trận sắp tới.
Cho đến khi bước vào kỳ nghỉ lịch FIFA, MU có 4 trận liên tiếp trên sân nhà Old Trafford, trên 3 đấu trường khác nhau, để tiếp tục cải thiện.
Hành trình tìm lại niềm tin và sự ổn định bắt đầu đêm thứ Ba tới, với Crystal Palace ở League Cup – giải đấu ghi dấu danh hiệu đầu tiên của Erik ten Hag ở bóng đá Anh, cũng như giúp chấm dứt 6 năm trắng tay.